- Affiliate A bờ cờ
- Posts
- Mình muốn dành nhiều thời gian cho con
Mình muốn dành nhiều thời gian cho con
Bạn hãy dùng hết suy nghĩ trong đầu, để phản bác những gì mình viết ở đây nhé, để xem đến cuối bài, liệu chúng ta có còn chung quan điểm?
Chào bạn, ba tuần vừa rồi của bạn thế nào? Có thứ gì muốn kể cho mình không?
Những tuần trước trước mình đã nói về 4 Trở ngại lớn nhất khi nghĩ đến làm hai việc cùng lúc cho dân văn phòng 30 - 45 tuổi:
Hôm nay mình sẽ bàn về trở ngại cuối, mà gần như ai cũng nảy ra ngay trong đầu: Mình muốn dành nhiều thời gian cho con
Đọc tiêu đề này bạn nghĩ gì? Nó có phải suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu bạn khi bạn nghĩ tới việc cần thêm thời gian để làm thêm một công việc thứ 2?
Mình cũng như bạn, đã từng nghĩ như vậy và giờ vẫn luôn cố gắng sắp xếp tối đa thời gian với con. Nhưng góc nhìn của mình giờ có khác đôi chút.
Bạn hãy dùng hết suy nghĩ trong đầu, để phản bác những gì mình viết ở đây nhé, để xem đến cuối bài, liệu chúng ta có còn chung quan điểm?
Thẳng thắn với mình, với chính bản thân bạn, khi chúng ta nghĩ đến câu nói là là vì:
1.
Chúng ta không xuất sắc để nghiêng hẳn về một thứ
Chúng ta không có quá nhiều tiền để lúc nào cũng kè kè bên con mà không phải băn khoăn về tiền học cho con, về quần áo mỗi khi đổi mùa hay những chuyến du lịch chỉ có các thành viên trong gia đình nhỏ của bạn.
Chúng ta không quá xuất sắc để gánh những trọng trách leader, đi sớm về khuya, dành 16-18 tiếng cho công việc, để quên đi những cảm xúc của con trẻ.
Chúng ta ở giữa, nên dễ bị giằng xé.
2.
Thực ra nó chỉ là một lời ngụy biện
Mình chắc bạn cũng không khác mình là mấy. Khi bắt tay vào một công việc mới, chúng ta luôn đều háo hức, đều muốn khẳng định bản thân và đều muốn phát triển kỹ năng của mình.
Mình chắc bạn cũng giống mình, khi chưa có gia đình, không quản ngại thời gian đê đi sớm, về khuya chỉ để theo đuổi những suy nghĩ để làm sao công việc được hiệu quả hơn, hoặc để hoàn thành những công việc mới mẻ, đầy thu hút.
Nhưng khi có gia đình, chúng ta có nhiều hơn những mối quan tâm, và con cái là một trong những số đó – những sự ưu tiên to nhất.
Nhưng, nếu bạn vẫn được sống trong môi trường công việc đầy sự mới mẻ, hoặc quá áp lực về kinh tế, mình tin, bạn sẽ tự tìm được cách sắp xếp thời gian để hoàn thành công việc và ở bên con. Còn nếu không, con cái sẽ là tấm khiên.
3.
Xét cho cùng, đó vẫn chỉ là một bài toán của sự lựa chọn
Mọi thứ trong cuộc sống của mình đều là lựa chọn.
Mọi hành động bạn làm cũng vậy.
Bạn chọn nằm dài trên ghế, lướt điện thoại, thi thoảng ngó bọn trẻ chơi lắp ghép, có khi nó cũng được tính là trông con.
Bạn chọn nằm dài trên ghế, cầm quyển sách về kỹ năng mới bạn đang muốn tích lũy, bên cạnh bạn, con bạn cũng đang cầm quyển truyện cổ tích mà nó đang đọc ngấu nghiến.
Bạn có thể lựa chọn ôm con ngủ sau 10h tối hoặc để nó ngủ và nhẹ nhàng thức dậy lúc 11h đêm và tiếp tục hoàn thành nốt bài tập tiếng anh còn dang dở.
Lựa chọn nào thì cũng cần bối cảnh, khi con dần lớn, chúng có những sự quan tâm khác và chúng ta không phải lựa chọn của chúng nữa. Chúng ta cũng cần, QUAN TÂM TỚI CHÍNH MÌNH NHIỀU HƠN.
VẬY, THỰC SỰ CÓ PHẢI BẠN QUÁ BẬN KHÔNG?
Mình chắc là không. Chỉ là chúng ta chưa tối ưu hóa được thời gian của mình thôi.
Mỗi khi, trong các cuộc hẹn hoặc công việc, mình nhận được câu trả lời “tôi bận” mình thường hiểu đơn giản là người đó có mối quan tâm khác cần được ưu tiên hơn mình hoặc công việc chung này. Vậy thôi. Nhiều người mình cứ thấy phải quan trọng hóa mọi thứ lên, bực tức, gắt gỏng. Để làm gì?
Vì với mình, suy nghĩ, đó là việc của mình cần phải hoàn thành, thì dù có hay không sự cộng tác cũng không quan trọng, vì khi đã muốn, thì kiểu gì cũng sẽ có cách thôi.
7 năm trước, khi mình có bạn thứ nhất, mình cũng có lúc nói với các sếp, em không có thời gian để làm việc vào ngoài giờ và cuối tuần đâu ạ. Đó là thực tế, vì khi đó, cả nhà sau hành trình dài, mệt nhoài, chỉ muốn ngả lưng, chưa kể, nhiều đêm con còn ốm, khóc, trớ sữa… Nhưng những vẫn có những đêm, ngồi gù lưng để cho xong cái thời khóa biểu hoặc nhặt từng giờ giảng trong sổ ghi đầu bài để đảm bảo những công sức mà đồng nghiệp đã bỏ ra không bị lãng quên.
Thời gian làm tự do, mình được nghỉ ngơi và tập trung hoàn toàn vào suy nghĩ của hai chị em Thị. Đưa đón đi học, chăm sóc từng bữa ăn. Nhưng khi hai bạn đi học, đó là thời gian của mình, khi hai bạn ngủ, thời gian đó cũng là của mình.
Và cũng đúng là, khi không phải di chuyển, sức lực của mình cũng hồi phục nhanh hơn, cho dù có phải thức đêm nhưng sáng vẫn tỉnh táo vì có thể chia nhỏ các giấc ngủ theo mong muốn của cơ thể.
Giờ thì nhiều khi nghe các bạn đồng nghiệp cũ cũng vậy, mọi công việc sẽ chỉ được giải quyết trong 8-12 tiếng ở cơ quan, về nhà, xoay cái nắm cửa cũng là công tắc tắt mọi suy nghĩ về công việc.
Các sếp hiện tại cũng vậy, dù rất nhiều việc, nhưng cũng ít thấy gửi thư cuối tuần. Ngoài giờ thì là bình thường vì hai bên múi giờ lệch nhau.
Nhưng dù sao, trong mười mấy năm làm việc ở nơi cũ, khối lượng công việc qua tay của mình trong phòng gần như luôn là nhiều nhất. Vì mình có nhiều lợi thế? Vì mình trẻ hơn?
Không, vì mình luôn tìm cách tối ưu hóa thời gian của mình. Mình thường dành khá nhiều thời gian để tìm hiểu và luyện tập các cách làm hiệu quả, nên khi có việc, các kỹ năng sẽ được tổng hợp và vận dụng tối đa.
TÚM LẠI LÀ
1/Mình luôn ghi chép lại ở đâu đó, các bước đã thực hiện, để sau này có thể tìm lại.
2/Mình phân tách được trong đầu, những khoảng thời gian cho công việc, gia đình và tự học.
3/Mình học cách tận dụng từng 15 phút một, để đọc thêm về những gì, ngoài kia người ta đang làm những việc mà mình thấy hứng thú như kiểm định giáo dục, quản lý chương trình, marketing và data.
4/Cứ bồi đắp, rồi sẽ có ngày, mình tin nó sẽ có ích với mình.